-Cô nương, nhà cô ở đâu sao không về mà lại ngồi đây?
Một gã nam nhân mặt mày bậm trợn cất giọng hỏi cô, nhìn qua cũng biết chẳng phải người tốt lành gì.
Y Vân ngước mặt lên nhìn hắn, giọng nấc lên nhưng cũng trả lời hắn:
-Ta không biết nhà ta ở đâu.
Hắn ta nổi lên một tia suy nghĩ xấu xa rồi cất tiếng:
-Vậy tôi đưa cô về nhà được không?
-Ngươi biết nhà của ta thật sao?
Hắn đưa nàng đi sang con phố khác, Y Vân tuy trí nhớ dùng lại ở năm tám tuổi nhưng nàng vẫn có suy nghĩ riêng. Cơ hồ theo bản năng nàng liền cảm nhận được hắn chính là người xấu.
Nhưng lúc này đã quá trễ, hắn ta mạnh bạo kéo tay nàng lôi xềnh xệch đi vào Túy Hồng lâu, kỷ viện lớn nhất ở kinh thành Đại Chu.
Mặc cho Y Vân khóc lóc đến thương tâm, hắn ta kéo nàng đi thẳng vào bên trong. Một vị ma ma tay cầm quạt tròn phe phẩy bước ra, cất giọng hỏi:
-Lão Tiêu, ngươi mang ai đến cho ta vậy?
Hắn là Tiêu Dạ, kẻ chuyên tìm nữ nhân mang đến cho lão bà ở Túy Hồng lâu để kiếm bạc.
-Đại mỹ nhân, bà nhìn thử xem cô ta đáng giá bao nhiêu.
-Ngươi muốn bao nhiêu nói thẳng ra đi.
Lão ma ma kia đưa cặp mặt nhìn hắn, vẫn cứ phe phẩy cái quạt trong tay.
-Mười lượng bạc, thế nào?
Gã Tiêu Dạ thẳng thắn đáp, hắn đưa ra một con số không phải là nhỏ. Lúc này, Y Vân ngó nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845075/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.