Kể từ sau chuyện Túy Hồng lâu, Y Vân đã bám lấy Chu Thiên Lăng nay lại còn bám dính hơn. Một ngày nọ, nhân lúc nàng đang ngủ trưa hắn bèn gọi Tú Linh đến thư phòng để hỏi chuyện.
-Ngươi ở bên cạnh Y Vân lâu như vậy...ngươi có biết nàng ấy thích gì hay ghét gì không?
Tú Linh cùng Triệu Tuấn thoạt đầu là đưa mắt nhìn đối phương sau đó là phóng cái nhìn ngạc nhiên sang Chu Thiên Lăng.
Trấn Định vương ho một tiếng rồi thầm nghĩ trong lòng:
-Bổn vương lạ lắm à?
Cái ho vừa rồi làm Tú Linh mới sực nhớ ra mình vẫn chưa trả lời hắn nên suy nghĩ một lát, rất nhanh liền cất tiếng:
-Công chúa nhà chúng tôi không ăn được trái hồng và cả thịt dê nữa. Thuần An công chúa là người dễ giận nhưng rất dễ quên, nhanh cười rồi lại cũng mau khóc. Bên ngoài là vậy nhưng người lại sợ rất nhiều thứ.
Chu Thiên Lăng chăm chú nghe thị nữ của nàng nói, thỉnh thoảng còn ghi chép lại cẩn thận lời của Tú Linh.
-Công chúa sợ nhất là rắn, sợ đau, sợ lạnh, sợ không ai nói chuyện cùng, đặc biệt là rất sợ mất đi người thân.
Giọng nàng ta nhỏ dần, gương mặt ỉu xìu như thể đang nhớ về những chuyện không mấy tốt đẹp.
Y Vân là người trọng tình cảm nên nỗi sợ đó với nàng cũng là điều dễ hiểu. Chu Thiên Lăng gật gù như thể đã hiểu, dừng lại ngẫm nghĩ một lát, hắn bèn hỏi:
-Thế nàng ấy thích cái gì nhất?
-Công chúa nhà chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845069/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.