Tối hôm ấy,
Sau khi dùng bữa tối, vẫn như mọi khi Chu Thiên Lăng đều sẽ về thư phòng để giải quyết văn án. Huống hồ hơn nửa tháng qua ở Lạc Hàn, có rất nhiều chuyện ở kinh thành và doanh trại vẫn đương đợi hắn giải quyết.
Trong lúc xem xét thư án, dường như Chu Thiên Lăng rất im lặng, không phát ra một lời. Hai đầu lông mày chau lại, thần sắc thập phần tập trung.
Y Vân ngồi bên bàn trà, tay tùy ý mở đại một trang của "Sơn Hải Kinh", lẩm nhẩm cũng chẳng hiểu gì. Càng lúc càng buồn chán, nàng bèn gấp lại cuốn sách, đứng dậy không nói lời nào trực tiếp đi ra ngoài.
Vừa ra ngoài lại thấy Cát Tường đang khệ nệ khiêng cái thang gỗ đi đâu đó, vốn bản tính tò mò Y Vân bèn hỏi:
-Ngươi làm gì vậy?
-Nô tỳ thấy tổ chim yến bị rơi xuống đất nên muốn đặt nó lại lên cây.
-Ta đi với ngươi.
Nàng ta thật chất không tốt lành thế đâu, chẳng qua là muốn lấy lòng ai đó thôi.
Trấn Định vương đang đứng bên cửa sổ nhìn theo vương phi, vừa hay lại nghe được cuộc đối thoại kia. Hắn bỏ thư án trên tay xuống, đợi bóng lưng hai nữ tử kia khuất hẳn mới lẳng lặng đi cùng.
Y Vân giúp nàng ta đặt cái thang bên cạnh cây hoa lê trắng. Cát Tường định leo lên lại bị Y Vân ngăn lại:
-Ngươi không biết leo coi chừng ngã, ở dưới giữ chắc thang, để ta leo lên cho.
-Dạ.
Cát Tường nghe theo lời vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2845016/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.