Sau khi sinh Chu Hạ Minh, lo sợ nàng sức khoẻ yếu ớt nên Chu Thiên Lăng thường rất hay tẩm bổ cho Y Vân.
Chăm sóc tiểu hài tử đã có hai nhũ mẫu nên nàng không cần lo nghĩ quá nhiều. Chính vì vậy mà Y Vân lại càng trở nên xinh đẹp, phổng phao hơn vài phần.
Những vết rạn ở bụng là thứ duy nhất làm Y Vân để tâm. Nàng có hỏi qua các ma ma thì biết được dù dùng thuốc quý hiếm thế nào thì chúng vẫn không thể hết.
Cũng vì điều này mà làm Y Vân vô cùng phiền lòng và cũng tránh luôn cả việc phu thê gần gũi.
-Vân nhi…
Chu Thiên Lăng nằm đè lên người nàng đầy ám muội. Đoạn cúi đầu định hôn vào môi thì lại bị Y Vân né tránh. Nàng dùng sức đẩy hắn ra.
Sau đó kéo lấy tấm chăn mà trùm kín cả người mình rồi giả vờ nhắm mắt lại.
-Thiếp muốn ngủ.
Chu Thiên Lăng hơi thất vọng nhìn nàng. Hắn đã cấm d.ụ.c một năm hơn, sắp không thể nhịn thêm được rồi. Vậy mà hôm nay…
Đột nhiên Trấn Định Vương lại nghe thấy tiếng thút thít từ trong chăn. Hắn vội ngồi dậy kéo tấm chăn xuống thì đã thấy Y Vân nước mắt ngắn, nước mắt dài.
-Vân nhi, nàng sao thế?
-Sao lại khóc, Vân nhi?
Chu Thiên lo lắng vỗ vỗ vào vai nàng, liên tục hỏi dồn. Y Vân bèn ngồi dậy, lấy tay lau nước mắt. Nàng đắn đo một hồi rồi cũng quyết định nói cho Trấn Định Vương biết lý do.
Đoạn nàng mở từng hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2844923/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.