Ca vũ kết thúc, Khánh Uyên quận chúa liền rời khỏi chỗ ngồi, tiến ra phía trước nhẹ nhàng cúi người, cất lên thanh âm trong trẻo tựa tiếng suối:
-Hoàng thượng, yến tiệc mỗi năm đều có ca múa xem đi xem lại nhiều lần, thật sự không có gì thú vị cho lắm. Thần nữ vừa học được một bài vũ đạo mới, hy vọng có thể góp vui.
Hoàng đế vốn thích náo, nhiệt nhất thời cao hứng liền nâng chén rượu lên nói:
-Được, cứ theo ý của Khánh Uyên quận chúa.
-Đa tạ hoàng thượng.
Dứt lời, nàng ta lại đưa mắt liếc nhìn sang Y Vân một lần nữa, cánh môi khẽ nhếch lên.
-Trấn Định vương phi là người Đông Hạ, thần nữ đây nghe nói nữ tử Đông Hạ đều tài sắc vẹn toàn...Không biết vương phi có thể cho mọi người mở mang tầm mắt được hay không? Cùng thần nữ biểu diễn một tiết mục.
Đương nhiên Khánh Uyên quận chúa đã tìm hiểu rất kỹ lưỡng, nàng ta dò hỏi từ chỗ Hồ thừa tướng mà biết được Thuần An công chúa của Đông Hạ không tinh thông vũ đạo nên nàng ta lấy làm đắc ý lắm.
Ôi trời, khi không đang yên đang lành họa lại ập xuống. Câu nói của Khánh Uyên làm nàng muốn nghẹn thức ăn. Y Vân không biết múa thì phải làm sao đây?
Cả người nàng bất động, miếng bánh phù dung đương cắn dở còn để giữa không trung. Có biết bao nhiêu ánh mắt của chư vị tần phi đang nhìn nàng, muốn chạy về vương phủ quá đi!!!
Chu Thiên Lăng lúc này mới quay mặt về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2844682/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.