-Ta cũng muốn đi.
Nghe thấy thanh âm quen thuộc phát ra từ phía sau, Chu Thiên Lăng quay mặt lại chau mày không hài lòng.
-Ta nói ta cũng muốn đi cùng ngươi đến Tây Chu gì đó.
Y Vân một lần nữa lập lại vô cùng nghiêm túc, trái với nét ngạc nhiên của Triệu Tuấn thì Chu Thiên Lăng lại thập phần bình thản, thần sắc vẫn lạnh tanh như thường:
-Tùy cô.
Dường như hắn đã đồng ý, nàng mỉm cười vui vẻ không nói gì liền trở về phòng của mình. Y Vân chỉ định một mình đi cùng với Chu Thiên Lăng nhưng nào ngờ Tú Linh lại năn nỉ nàng:
-Công chúa đi một mình muội không yên tâm, muội cũng muốn đi cùng.
-Dịch đậu mùa nguy hiểm, ngươi đừng đi theo.
-Nếu người biết nguy hiểm vậy tại sao còn muốn đi?
Ánh mắt Tú Linh hiện lên vài tia ương bướng, Y Vân chỉ cười nhạt nhìn nàng ta:
-Đồng cảm.
Ngày khởi hành, ngoài phu thê nhà nàng, Triệu Tuấn, Tú Linh, binh lính còn có thêm vài vị thái y trong Thái y viện được hoàng thượng cử đi theo để trợ giúp.
Xe ngựa sau hai canh giờ chạy không ngừng nghỉ cuối cùng đã dừng lại trước thành Tây Chu. Tòa thành vốn náo nhiệt, đông đúc tuy không xa hoa như kinh thành Đại Chu nhưng giờ đây lại vắng lặng, u ám đến thê lương.
Mọi người bước xuống xe ngựa liền nhận thấy có một đoàn người nghênh đón họ. Đứng đầu là một người trung niên độ tuổi đã hơn tứ tuần. Ông ta có lẽ là tri phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-nam-ay-chang-noi-yeu-ta/2844672/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.