Xe lái tới nơi cô ở, Úc Hỉ xuống xe còn Ôn Thuần Chi thì ngồi trong xe nhìn cô, nói: "Buổi tối anh sẽ ghé qua."
Úc Hỉ gật gật đầu sau đó kéo hành lý về phòng. Chưa ngồi ấm mông thì Lương Thiển đã gọi điện thoại đến, con bé nhắc tới chuyện mấy hôm trước mẹ của con bé tới thăm Úc Thiện, rồi cả chuyện chạm mặt Ôn Thuần Chi trong phòng bệnh.
Con bé ra vẻ tò mò hứng thú dò hỏi: "Chị, người đó là ai thế? Nghe mẹ em nói cũng rất có khí chất, vừa nhìn đã biết không phải người tầm thường."
Úc Hỉ dở khóc dở cười.
Lương Thiển cũng nhạy bén, con bé hỏi: "Không lẽ là cái người lúc trước sao?"
Lương Thiển vốn dĩ cũng chỉ thuận miệng nói bừa, ai ngờ lại bị chính mình đoán đúng.
Úc Hỉ khẽ "Ừm" một tiếng.
Lương Thiển sốt sắng như kiến bò trong chảo lửa: "Chị, sao chị vẫn qua lại với anh ta chứ?"
Úc Hỉ chỉ cười trừ không nói gì, Lương Thiển thì khuyên nhủ hết nước hết cái, không khác nào bà cô già. Úc Hỉ phì cười, nói: "Thiển Thiển, chị có chừng mực, em yên tâm."
Lương Thiển vẫn lải nhải thêm một lúc nữa, sau đó đổi sang chuyện khác: "Chị, thứ bảy tuần này hai chị em mình cùng nhau ăn cơm nhé, hôm đó cũng đúng vào sinh nhật em."
Úc Hỉ cười nói: "Được."
Tới gần 10 giờ Ôn Thuần Chi mới quay lại.
Úc Hỉ khi ấy đã ngủ say, cô mơ màng tỉnh dậy bật đèn rồi xuống giường đi mở cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512305/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.