Đêm khuya, bầu trời bên ngoài cửa sổ bất chợt đổ cơn mưa.
Ôn Thuần Chi tắm xong, vừa đi từ phòng tắm ra ngoài vừa lau tóc.
Người ở trên giường đang nằm cuộn tròn ở trong chăn, trong phòng không bật đèn, nguồn sáng duy nhất được phát ra là từ trên màn hình di động của cô.
Ôn Thuần Chi vén chăn nằm xuống giường: "Không buồn ngủ à?"
Úc Hỉ lật người nằm đối diện anh, ánh mắt cô vì buồn ngủ mà trông có vẻ lim dim, ngáp một cái rồi lên tiếng: "Kết quả kỳ thi TEM-8 tối này có rồi, em đang tra."
Ôn Thuần Chi thấy cô buồn ngủ đến mức đó rồi mà vẫn ương bướng, thế là anh rướn người qua lấy di động khỏi tay cô, Úc Hỉ chỉ vội kêu lên mấy tiếng "ơ này", "ơ này".
Ôn Thuần Chi bỏ di động lên trên tủ đầu giường: "Buồn ngủ rồi thì phải đi ngủ."
Úc Hỉ vẫn không chịu từ bỏ, cô nhíu mày: "Nếu như thi rớt là em chết chắc đó."
Anh sát lại gần tai cô, thấp giọng dỗ dành: "Sợ gì chứ, sau này tốt nghiệp rồi thì em ngoan ngoãn ở yên trong nhà cho anh, ra ngoài đi làm mệt như vậy, với lại cũng không cần em nuôi gia đình đâu."
Câu nói này của anh cứ nhẹ bẫng như thế.
Úc Hỉ đương nhiên không chịu tin, nhưng khuôn mặt của anh lại toát lên một vẻ chân thành lạ thường.
Ôn Thuần Chi như có chút mệt mỏi, ôm lấy bả vai của cô: "Mau ngủ thôi."
Úc Hỉ nhắm chặt mắt, không còn nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512260/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.