Mỗi lần tới tối thứ sáu Liễu Hương Đông đều sẽ gọi điện thoại cho cô, hỏi tình hình cuộc sống của cô như thế nào, tiền trong người có đủ dùng không.
Thứ sáu tuần này đợi đến 9 giờ tối mà vẫn không thấy có ai gọi điện đến.
Úc Hỉ đứng ngồi không yên, cô đi ra ngoài ban công gọi điện thoại cho Liễu Hương Đông.
Trong phòng bật điều hòa, cục nóng của điều hòa được lắp đặt ở trên tường ngoài ban công, khắp ban công bị khí nóng bao vây, bên tai là tiếng ầm ầm do máy điều hòa phát ra, cứng nhắc, nặng nề.
Trong lòng Úc Hỉ có chút phiền muộn, đợi một lúc lâu mới có người nghe điện thoại.
Đầu bên kia là giọng của bố Úc: "Hỉ Hỉ, sao con lại gọi điện thoại đến thế?"
Úc Hỉ ngồi xổm dưới đất, ngón tay gảy gảy dây giày của chiếc giày vải trắng, bởi vì phơi nắng nên dây giày đã bị nhuộm một ít màu vàng ố, nhìn giống như một con rắn cỏ tối màu đang ẩn nấp.
Cô hỏi: "Bố, sao mẹ không nghe điện thoại của con?"
Bố Úc nhìn về phía nhà vệ sinh, chần chừ đáp: "Mẹ con đang đi vệ sinh, con đợi chút."
Bố Úc cầm điện thoại đang định đi đến gõ cửa nhà vệ sinh thì nghe thấy tiếng của y tá: "Giường số 10 phải đổi thuốc rồi đấy."
Giọng của y tá vừa cao vừa chói tai.
Một tiếng đó đã bị Úc Hỉ nghe thấy một cách rõ ràng, tim cô đập rộn lên, vội hỏi: "Bố, mọi người đang ở đâu vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512233/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.