Người con gái yên tĩnh bước phía trước.
Ôn Thuần Chi cầm chìa khóa, không nhanh không chậm cất bước theo phía sau.
Ra khỏi thang máy, đi về phía bãi đậu xe, Úc Hỉ không tập trung tinh thần nên đụng phải chiếc xe điện ở bên cạnh.
Ôn Thuần Chi nhanh tay nhanh mắt nắm lấy cánh tay gầy guộc của cô kéo về phía mình, gầy guộc và bé nhỏ đến mức đáng thương, nhìn cô không khác gì đứa trẻ nghèo khổ túng quẫn ở vùng núi.
Anh vẫn còn đang mải suy nghĩ không biết hiện tại cô nặng còn bao nhiêu cân thì người con gái đã nâng mắt lên nhìn anh, lộ ra một khuôn mặt lạnh nhạt xa cách: "Tôi tự ngồi taxi về được."
Ôn Thuần Chi nhướng mày, lấy ra bao thuốc lá với bật lửa, giọng nói mang theo vài phần giễu cợt: "Sao vậy? Bây giờ ở cạnh tôi có vài phút thôi mà cũng đã không bằng lòng rồi sao?"
Bóng đêm u tối, trong con ngươi của anh xuất hiện những tia lạnh lẽo.
Trong lòng Úc Hỉ rối loạn không yên, rõ ràng người nói cô phải cách xa ra một chút chính là anh.
Ôn Thuần Chi mang theo sắc mặt nặng nề lái xe.
Suốt dọc đường đi, bầu không khí trong xe được đè nén hết cỡ.
Trong lúc đợi đèn đỏ, Ôn Thuần Chi nghiêng đầu liếc Úc Hỉ một cái, tiểu cô nương giống như chẳng hề quan tâm dù chỉ một chút, lúc này đang đeo tai nghe nghe nhạc.
Đúng là một con sói con mắt trắng.*
*Ý chỉ khinh người, kiêu ngạo, vong ơn bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512220/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.