1 giờ sáng, tiểu cô nương ở phòng bên cạnh ngủ ngon lành.
Ôn Thuần Chi cầm bao thuốc với bật lửa từ bàn uống trà lên rồi đi ra ban công.
Màn đêm tĩnh lặng, đan xen là những ngọn đèn thấp thoáng, giống như những con đom đóm.
Ôn Thuần Chi dựa người vào lan can làm bằng gỗ đen, châm một điếu thuốc đưa lên miệng.
Hút hết một điếu, Ninh Tắc Mộ gọi điện thoại đến, giọng điệu sâu sắc: "Cậu có định xuống đây không thế?"
Ôn Thuần Chi dập tắt tàn thuốc xuống bệ lan can, phút chốc đầu thuốc còn đang cháy dở đã trở thành tro bụi.
Người ở dưới lầu đã đổi sang nhóm người khác.
Mấy người đàn ông đang chơi mạt chược.
Không ngờ Chử Diên Triều cũng có mặt ở đây, Giang Tứ nhìn thấy Ôn Thuần Chi đi xuống thì thật sự có mấy phần bất ngờ: "Xuống thật đấy à? Làm xong chuyện rồi?"
Trong ánh mắt anh ấy mập mờ ý tứ đen tối, Ôn Thuần Chi lười không buồn để tâm, anh kéo một chiếc ghế ra ngồi xuống.
Giang Tứ nháy nháy mắt với Ninh Tắc Mộ, đùa giỡn nói: "Xem ra vị tiểu cô nương tên Hỉ Hỉ này đúng là không thể coi thường."
Ôn Thuần Chi đẩy mạt chược ra phía trước, sắc mặt không mấy kiên nhẫn: "Mạt chược có còn định chơi tiếp hay không?"
Giang Tứ ngậm điếu thuốc lá: "Chơi chứ, sao có thể không chơi được."
"Lần này chẳng phải cũng hiếm hay sao, giáo sư Chử cũng nể mặt tới tận đây một chuyến rồi?"
...
Ngày hôm sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512210/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.