🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bóng lưng của cô gái biến mất ở một căn phòng phía cuối hành lang dài.



Ninh Tắc Mộ dựa người vào lan can được làm bằng gỗ nâu, như cười như không nói: "Cô bé này nhìn thoáng qua thôi cũng thấy là một mỹ nữ rồi."



Ôn Thuần Chi không lên tiếng, im lặng hút thuốc.



Ninh Tắc Mộ nhớ ra gì đó, anh lại nói tiếp: "Này, cậu với cái cô tên Trình Uyển chia tay rồi à? Cô ta có gọi cho tôi mấy cuộc điện thoại, tôi thấy chắc không bằng lòng chia tay với cậu đâu?"



Ôn Thuần Chi khẽ hừ một tiếng, cười nhạt, anh đem tàn thuốc ném vào trong thùng rác, ánh mắt lười biếng: "Sao? Cậu bây giờ còn muốn làm người hòa giải à?"



"Tôi đâu có rảnh rỗi đến mức đấy!" Ninh Tắc Mộ khoát khoát tay, "Cậu có định đi giải khuây không thì bảo?"



Ôn Thuần Chi cởi áo khoác vắt lên cánh tay: "Không đi."



Ninh Tắc Mộ cũng biết anh ấy vừa kết thúc cuộc họp nên cũng không ép buộc.



Ôn Thuần Chi cũng không rời đi mà anh đi lên phòng nghỉ ngơi trên lầu.



Anh từ trước đến giờ đều không có chỗ ở cố định, thỏ khôn có ba ngách hang*, ở đâu cũng sẽ luôn có một chỗ.



*Ý nói: thỏ có ba ngách hang để tránh cho khỏi bị chết, cũng như con người phải có trí mưu tự tồn. Câu này là do Phùng Huyên bày kế cho Mạnh Thường Quân.



Ôn Thuần Chi quẹt thẻ sau đó đóng cửa lại.



Anh tiện tay ném áo khoác âu phục được thiết kế tinh tế lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-den-muon/2512183/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mùa Xuân Đến Muộn
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.