“Không được nhúc nhích!”
Người ở bên trong quả nhiên bất động, ta nhân cơ hội đập cửa đi vào, tay cầm tay nắm cửa ầm một tiếng đóng lại. Hắn lui từng bước, hiển nhiên rất kinh ngạc nhìn ta. Lúc này hắn đã cởi áo ngoài, đại khái là chuẩn bị đi tắm rửa. Ta cố không để ý tới cô nam quả nữ, chi tiết nam nhân không mặc quần áo linh tinh, húc đầu liền hỏi, “Bác sĩ kia, bác sĩ kia rốt cuộc tìm anh nói chuyện a.”
Hắn híp mắt nhìn ta trong chốc lát, chậm rì rì nói, “Hắn tìm anh có chuyện gì, quan em chuyện gì? Hách Quýnh, em đối với hắn rất để bụng.” Hắn vươn ngón tay điểm mũi ta một chút, “Em coi chừng một chút, anh hay nhìn lắm.” Biểu tình kia, khẩu khí kia, cư nhiên khác lạ.
Ta một đập bỏ tay hắn, “Anh điên a.” Lúc này mới chú ý tới trong không khí có một cỗ mùi ngọt nhàn nhạt, nhớ tới loại hương vị này là rượu đặc sản ở nơi đây. Ngày đó đi phường rượu, sư phụ làm rượu đã nói, loại rượu này độ cồn cao, tác dụng chậm, thật dễ uống say. Nhìn bộ dáng hắn hiện tại, tuy rằng người không có ngã trái ngã phải, nhưng ánh mắt biểu tình rõ ràng không thích hợp.
Tâm tư ta vừa động, quay đầu mũi chân hướng ra ngoài đang muốn dẹp đường hồi phủ, không nghĩ rằng trên cổ tự nhiên căng thẳng, người đã bị gạt sang. Tất nhiên ta thét chói tai cùng dãy giụa, nắm tay đập vào đầu cũng ắt không thể thiếu, lại nghe được tiếng hắn rầu rĩ. Nhưng cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-nguoi-qua-duong-giap/1518728/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.