Sau chiều hè phiền não, tiếng kêu gào lấn át tiếng ve.
"Hạ Giác, có người tìm!"
"Đến ngay!"
Hạ Giác vội vàng để hộp cơm trong tay xuống, đi rửa tay.
Đồng Miêu Miêu lúc nãy vừa gọi cậu cũng đi đến kế bên.
"Nè, tôi nói với cậu, " Đồng Miêu Miêu tiến lại bên tai Hạ Giác, nhỏ giọng nói, "Người đến là thím Tiền ở toà nhà các cậu, đoán chừng lại là chuyện phiền toái, cậu tự cầu phúc nhiều chút nha."
"Đúng rồi, nếu như buổi chiều tan làm cậu chưa xử lý xong chuyện này, gửi trước một tin nhắn cho tôi, tôi gọi chị Lệ bên kia hủy bỏ số đặt trước, tụi mình hẹn lần sau."
"Được. " Hạ Giác lên tiếng.
Hạ Giác vừa nghe thím Tiền, cơn đau đầu khi vừa ăn xong đã giảm bớt không ít.
Buổi hẹn ăn cơm tối... Đoán chừng lại không thực hiện được, hi vọng thím Tiền đừng làm rộn chuyện, không gây chuyện thì cậu vẫn có thể tan làm đúng giờ.
Nói đến thím Tiền, thật đúng là đại nhân vật không ai không biết trong giới nhà đất.
Tháng trước, bà và ông già đối diện cùng chiếm sạp chung ở hành lang, xếp thùng các tông thành đống.
Cuối cùng chồng chất quá nhiều, vì không phân biệt được của ai với ai, cãi nhau một trận, cuối cùng cho đến khi cảnh sát đến mới êm xuôi.
Là một trong những người có mặt tại thời điểm đó, Hạ Giác nghĩ lại cũng cảm thấy nhức đầu.
Hạ Giác xoa xoa tay, đem hộp cơm còn mấy mẫu xương vứt vào thùng rác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-ngai-ca-sau/2838759/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.