"Thưa anh, thật xin lỗi, hôm nay khiến anh không vui, còn làm tốn nhiều thời gian như vậy."
"Nếu không ngại, công ty quản lý của chúng tôi có chút quà mọn, đều là mấy món đồ dùng sinh hoạt thường ngày, anh xem thử có cần dùng đến hay không."
"Không cần. " Nghiêm Mạc lạnh lùng, "Tôi tên Nghiêm Mạc."
Hạ Giác hiển nhiên không nghĩ tới Nghiêm Mạc lại đột nhiên giới thiệu tên, phút chốc sửng sốt vài giây.
Anh ta không vui vì mình không chịu gọi tên anh ta sao?
Hạ Giác nhanh chóng nhảy số, thử mở miệng hô: "Nghiêm tiên sinh?"
Trên mặt Nghiêm Mạc không hiện cảm xúc vui buồn, Hạ Giác cũng không chắc Nghiêm Mạc rốt cuộc đang nghĩ gì.
Nghĩ một lúc, Hạ Giác liền đổi đề tài, nói: "Anh có thể join group quản lý tòa nhà của chúng tôi."
"Cũng có thể add WeChat của tôi, nếu cần gì, có thể trực tiếp tìm tôi trên Wechat, tôi giúp anh giải quyết."
Nghiêm Mạc đáp lời, lấy điện thoại di động ra, hai người kết bạn WeChat.
"Được, Nghiêm tiên sinh, hôm nay không làm phiền anh nữa, chúc anh một ngày tốt lành."
Hạ Giác thu điện thoại di động, hướng Nghiêm Mạc nói.
Lúc này mặt trời đã lặn, Hạ Giác nhìn thoáng qua bóng lưng đang chuyển động của Nghiêm Mạc.
Khi này mới phát hiện màu tóc của hắn dưới ánh mặt trời đặc biệt đẹp mắt, màu xanh rêu mang theo chút ảm đạm, giống như màu da cá sấu, lộ ra vẻ hết sức cao quý nghệ thuật.
Đợi Nghiêm Mạc đi rồi, Hạ Giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-ngai-ca-sau/2838756/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.