Quai hàm Thu Xích Tây căng chặt, mắt nhìn theo ngọn khói giữa những ngón tay, ngẩng đầu thờ ơ nói “Cậu nghĩ nhiều rồi”
Ninh Cảnh Trần bị cảm giác lạnh lẽo bao phủ, muốn quay người ra khỏi cửa, nhưng như vậy sẽ không còn thấy được vẻ lạnh lùng của Thu Xích Tây. Đứng ngây người tại chỗ, Ninh Cảnh Trần dần dần lấy lại tinh thần, anh luôn nhạy cảm với cảm xúc của Thu Xích Tây, nếu không lúc trước khi hai người còn chưa quen biết nhau nhiều, anh đã biết Thu Xích Tây để ý đến việc của mình và Thư Ca. A Thu tức giận.
Hiểu ra rồi, cảm giác dòng máu lạnh băng khi nãy đã ổn định lại, Ninh Cảnh Trần mím môi lại gần, đôi mắt chớp chớp, những giọt nước mắt lớn chảy dài trên mặt rơi xuống đất. Đúng như dự đoán, bàn tay kẹp thuốc lá của Thu Xích Tây chợt run lên, cô cố gắng nâng tay lên hít thêm một hơi thuốc lá. Ninh Cảnh Trần trong lòng nở nụ cười, đi thêm vài bước, giọng nói run run “Ngày hôm qua Thư Ca tới nhà mình…”
Lại là Thư Ca, Thu Xích Tây lập tức thấy giận dữ hơn, bóp dẹp điếu thuốc trong lòng bàn tay, quay mặt về phía bàn để bình tĩnh lại. Trong lòng Thu Xích Tây, Thư Ca như kẹo mạch nha, gỡ thế nào cũng không ra, Thu Xích Tây không hiểu nổi tại sao cô ấy còn muốn dây dưa với Ninh Cảnh Trần.
“A Thu, cậu đừng giận” hôm nay dù trả bất cứ giá nào, Ninh Cảnh Trần cũng không quan tâm, anh ôm Thu Xích Tây từ phía sau lưng, tựa vào vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-cho-doc-than/618557/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.