“Tiểu Ca, tớ nghe nói học sinh mới chuyển trường ở lớp bên cạnh đến từ thành phố W. Có người đưa cậu ấy đến trường…” Trương Thủy Thủy vẻ mặt nhiều chuyện quay đầu lại, nhìn Thư Ca đang chăm chăm nhìn chỗ trống của Thu Xích Tây “Sao vậy?” Thư Ca thu hồi ánh mắt “Không có gì. Vừa rồi cậu nói gì?”
“Học sinh mới chuyển trường kia cậu biết không, rất đẹp trai” Trương Thủy Thủy rất khí thế “Tớ muốn theo đuổi cậu ấy”
“Đừng có mơ, cậu ấy là của tớ” Thư Ca đá chân vào ghế trước, ngả người ra sau bàn.
Trương Thủy Thủy ngạc nhiên “Cậu đã có Ninh Cảnh Trần!”
Thư Ca xì một tiếng “Chúng tớ khi nào thì ở bên nhau, lời đồn vậy cậu cũng tin là thật à?”
“Sao lại là lời đồn, chính tớ thấy tận mắt mà” Trương Thủy Thủy đứng lên xoay người đối mặt với Thư Ca “Ninh Cảnh Trần đi với cậu rất gần gũi”
“Cậu thấy cái gì, chúng tớ hôn môi hay nắm tay?” Thư Ca trợn mắt, hôm nay tâm tình cô không tốt.
“Này…” Trương Thủy Thủy bị sốc bởi lời lẽ của cô, hồi lâu sau mới nói “Tớ cũng không thấy cậu phủ nhận mà”
“Được rồi, đừng nói điều này trước mặt người khác” Thư Ca nhìn người ở cửa, đẩy Trương Thủy Thủy ra, nằm gối tay lên bàn.
Thư Ca thay Ninh Cảnh Trần chắn đào hoa đã thành thói quen, từ trước đến nay cô không phủ nhận chuyện này, hiện tại có ai coi trọng cô đâu.
Đêm qua Chương Minh Hủy kêu khó chịu cả đêm, chỗ này đau chỗ kia đau, Thu Xích Tây cả đêm không ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-cho-doc-than/259610/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.