Editor: Cỏ May Mắn
–
Chỉ sau khi Thịnh Tuệ gặp bọn trẻ, cô mới biết gia đình Lê Đông và Kỳ Hạ Cảnh có một cặp song sinh.
Anh trai Lê Thanh Hòa lấy họ của mẹ, ngũ quan của cậu nhóc và Kỳ Hạ Cảnh trông như đúc ra từ một khuôn. Em gái Kỳ Sơ Tễ lấy họ của ba, khi đôi mắt cong lên cười, cô bé trông giống như Lê Đông phiên bản thu nhỏ.
“….. Hôm nay nhà mình có khách nè.”
Chỉ nghe thấy tiếng chứ chưa thấy người đâu. Lúc Thịnh Tuệ đang trò chuyện với Kỳ Hạ Cảnh và Lê Đông trong phòng khách thì nghe thấy giọng nói lanh lảnh của một thiếu nữ.
Thịnh Tuệ nghe thấy tiếng động quay người lại thì nhìn thấy một cô gái thanh tú như búp bê đi từ sân sau vào phòng khách. Cô nàng thản nhiên cởi đôi giày trắng, bước chân nhẹ nhàng chạy chầm chậm tới sà vào lòng mẹ, miệng nở nụ cười.
Cô nhóc có dáng người mảnh mai và duyên dáng yêu kiều ở độ tuổi mười hai, mười ba.
Đối mặt với những vị khách lạ trong nhà mình, Kỳ Sơ Tễ không hề tỏ ra luống cuống mà còn tự nhiên, thoải mái chào hỏi: “Chào anh chị ạ.”
Khi ánh mắt cô bé nhìn qua Thịnh Tuệ, cô bé khẽ kêu lên một tiếng, cong mi khen ngợi: “Chị, chị đẹp thật đó.”
Thịnh Tuệ bị lây nhiễm bởi dáng vẻ tự nhiên, hào phóng của cô nàng, mỉm cười cảm ơn: “Em cũng rất xinh đẹp, chiếc đầm màu xanh sữa này rất hợp với em.”
Cô gái đang lo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3610234/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.