Editor: Cỏ May Mắn
–
Thịnh Tuệ hơi nghi ngờ Lương Hủ Bách có động cơ nào đó khi anh ấy nói “tiện đường” ghé qua đây.
Cô chỉ là một người bình thường, việc chấp nhận chuyện người bạn đời của mình mắc bệnh tâm thần nặng cũng không dễ dàng, mà ngay lúc cô lấy hết can đảm, cắn răng cố gắng kéo Chu Thời Dư ra khỏi bóng tối và tô đẹp sự việc thì Lương Hủ Bách sẽ xuất hiện, phá vỡ sự ảo tưởng của cô.
Thịnh Tuệ từng cho rằng bệnh tâm thần không phải là bệnh nan y, chỉ cần kiên trì uống thuốc và tìm cách chữa trị thì một ngày nào đó bệnh sẽ khỏi.
Còn Lương Hủ Bách lại thẳng thừng dùng sự thật mà phản bác, không thể thành công tuyệt đối.**
Là người có tính kỷ luật và tự giác cao như Chu Thời Dư, dù đã tìm cách chữa trị trong nhiều năm nhưng anh vẫn bị chứng lưỡng cực tái phát nhiều lần, thậm chí về mặt pháp lý, rất khó để chứng minh anh là “người có đủ năng lực hành vi dân sự”.
Thịnh Tuệ tưởng rằng tình cảm của mình có thể chống đỡ cuộc hôn nhân này. Thế nhưng Lương Hủ Bách lại dùng tình yêu khắc cốt ghi tâm của Chu Thời Dư đè nặng lên đầu vai cô, nặng đến mức Thịnh Tuệ không thở được.
Thịnh Tuệ đột nhiên hối hận vì đã nói lời cảm ơn quá sớm.
“Tôi nghĩ mình vẫn chưa hiểu rõ dụng ý của bác sĩ Lương.” Cô mím môi cười khổ, túi giấy trong tay cô như nặng tựa ngàn cân làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3610224/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.