Editor: Cỏ May Mắn
–
Cuối tháng, trước kỳ nghỉ 1 tháng 5, lễ hội văn hóa được chuẩn bị từ lâu của trường cuối cùng cũng diễn ra như dự kiến.
Trường giáo dục đặc biệt của Thịnh Tuệ được chia thành lớp phục hồi chức năng và lớp dành cho trẻ khiếm thính. Lớp phục hồi chức năng dành cho trẻ khuyết tật trí tuệ, tự kỷ, rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) còn lớp khiếm thính thì đúng như tên gọi, được thành lập để dành cho học sinh có chướng ngại về thính lực.
Các tiết mục bao gồm nhưng không giới hạn thể loại như biểu diễn ca múa, kịch sân khấu, biểu diễn nhạc cụ. Thịnh Tuệ không cần phải trực tiếp lên sân khấu mà chủ yếu đứng ở dưới chịu trách nhiệm chỉ đạo các tiết mục biểu diễn và nhiệt tình chụp ảnh, quay video cho các học sinh trong lớp.
So với hầu hết các bạn cùng lứa, nhìn bằng mắt thường cũng nhận ra học sinh của cô quả thực rất ngây ngô nhưng nụ cười trên môi bọn trẻ lại rất chân thành.
Trong lúc biểu diễn, một đứa trẻ thiểu năng trí tuệ phát hiện Thịnh Tuệ đang cầm máy ảnh thì ngưng nhảy, đứng đó cười toe toét với cô, mãi đến lúc hết nhạc vẫn không chịu đi xuống.
Thịnh Tuệ không còn cách nào khác, vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều đành phải ôm đứa trẻ đi xuống. Cô vừa bước xuống sân khấu, các học sinh trong lớp đã vây quanh cô, lần lượt đòi hôn đòi ôm.
Có lẽ ở bên nhau càng lâu, những đứa trẻ bị xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3610217/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.