Editor: Cỏ May Mắn
Nếu như khi nghe điện thoại Tiêu Minh hoạt bát như thỏ, thì sau khi cúp điện thoại chỉ có thể dùng câu "ngây ra như phỗng" để mô tả cô nàng. ".....Cậu nói xem, bây giờ tớ dùng cái chết tạ tội thì có được không?"
Mãi cho đến khi hai người xuống xe taxi, Tiêu Minh đứng trong làn gió đêm lạnh lẽo, cách đó không xa là khu chung cư cao cấp ở vùng trung tâm tài chính tấc đất tấc vàng, cô ấy nhìn Thịnh Tuệ bằng vẻ mặt tuyệt vọng:
"Sao lúc tớ đang phét lác cậu không bóp chết tớ ngay cho rồi!"
"Không sao đâu, hợp đồng đã ký xong xuôi rồi mà."
Thịnh Tuệ nén cười, an ủi chị em tốt, cô vỗ vỗ vai cô ấy: “Với lại Chu Thời Dư không đáng sợ như cậu nói đâu.” "Không đáng sợ như vậy á?"
Tiêu Minh nhớ lại câu chuyện cách đây không lâu, trong vòng một tuần cô ấy phải viết lại hơn mười mấy bản kế hoạch, bản thân như muốn gục ngã, cảm thấy trong miệng mình lấp đầy những câu chửi tục.
Nghĩ đến cái mạng nhỏ sắp không giữ được của mình, con người ta trước khi chết thường nói ra lời thật lòng. Cuối cùng cô ấy chỉ cười ha ha hai tiếng: “Đấy là chỉ tốt với cậu thôi, được chưa?”
Nhưng Thịnh Tuệ nói cũng có lý, dù sao hợp đồng đã ký xong rồi, Chu Thời Dư không thể nào vì chuyện này mà hủy hợp đồng được.
Không cồn vẻ mặt như đưa đám nữa, trước khi chính thức đến thăm nhà, Tiêu Minh không quên mua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3591320/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.