Editor: Cỏ May Mắn
–
Kể từ khi chuyển vào, đây là lần đầu tiên Thịnh Tuệ tỉnh dậy mà chỉ có một mình trên giường, một mình đối mặt với một căn nhà quá trống trải.
Bên ngoài cửa không còn truyền vào mùi đồ ăn thơm nức nữa, cũng không có ai nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, cúi xuống hôn lên trán cô, dịu dàng hỏi xem đêm qua cô ngủ thế nào.
Trong tiềm thức, cô không chịu thừa nhận trong lòng mình cảm thấy có hơi cô đơn và mất mát. Thịnh Tuệ tự an ủi mình rằng Chu Thời Dư chỉ đi công tác thôi, mấy ngày nữa anh sẽ về nhà.
Người ta thường nói sau khi kết hôn, thời gian ở một mình rất hiếm, cô nên tận hưởng điều này mới phải.
Nghĩ như vậy, Thịnh Tuệ nhếch miệng cười, đứng dậy xuống giường đi tiêm thuốc, tắm rửa thay quần áo rồi đi vào bếp chuẩn bị bữa sáng.
Mười mấy, hai mươi năm trước đây cô đều sống một mình, không lý nào bây giờ không thể ——
Bàn tay mở cửa tủ lạnh khựng lại, Thịnh Tuệ nhìn tủ lạnh chất đầy túi thực phẩm hút chân không và hộp đựng đồ ăn, đầu óc mới vừa tỉnh ngủ mà giờ lại cứng đờ trong giây lát.
Cô cầm chiếc hộp vuông ngoài cùng ở tầng thứ nhất lên, nhìn thấy tờ giấy ghi chú trên hộp có viết một hàng chữ màu đen bằng nét bút cứng cáp.
【Món chính sáng chủ nhật: Cơm nắm chà bông xúc xích nướng. Carb: 35 gram 】
Như bị nghiện, cô lần lượt lôi từng hộp và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3591307/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.