Editor: Cỏ May Mắn
–
Thịnh Tuệ không biết khiêu vũ.
Cũng may trên quảng trường có rất nhiều người thích thú nhưng vụng về như cô, mọi người không khiêu vũ vì điệu nhảy duyên dáng mà là để tự làm mình vui.
Tất cả mọi người ở đây không quen biết nhau nhưng lại sẵn sàng chia sẻ niềm vui với những người xa lạ chưa từng gặp mặt, Thịnh Tuệ cũng bị lây theo bầu không khí, cô được người đàn ông cao gầy đối diện ôm lấy vòng eo, điệu nhảy của cô vụng về nhưng nụ cười luôn vương trên môi.
Không có gì ngạc nhiên khi Chu Thời Dư là một bạn nhảy hoàn hảo, Thịnh Tuệ được anh kiên nhẫn hướng dẫn, tuy cô nhảy chưa tốt nhưng trông không quá chật vật.
Khiêu vũ hơn mười phút, cô cảm thấy hơi mệt nên tựa đầu vào bờ vai rộng lớn của Chu Thời Dư, tư thế giống như ỷ lại dựa dẫm, cô nhẹ giọng nói: “Sao chuyện gì anh cũng biết thế.”
Bình thường khi ở nơi công cộng, Thịnh Tuệ không quen tiếp xúc quá thân mật, hiếm khi cô chủ động, nhưng bây giờ cô lại đắm chìm trong niềm vui của đám đông mà xua đi những lo lắng băn khoăn khác.
Người phụ nữ mảnh khảnh trong lòng anh khẽ thở dốc, khi cô nói hơi nóng phả vào cổ anh, Chu Thời Dư rủ mắt ôm lấy cô, dùng bàn tay to lớn xoa lưng cô:
“Em mệt thì cứ dựa vào người anh nghỉ ngơi, lát nữa mình sẽ đi ăn cơm.”
Đã quen với sự quan tâm chăm sóc thường xuyên của Chu Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3591304/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.