Editor: Cỏ May Mắn
Quá trình lãnh chứng ngắn gọn hơn nhiều so với tưởng tượng, bước tốn thời gian duy nhất là chụp ảnh cưới.
Thấy nhân viên vẫn cồn đang thu dọn chỗ chụp ảnh, Thịnh Tuệ đi đến góc phồng, lấy ra một chiếc gương nhỏ để tô son, cẩn thận vén những sợi tóc đang lòa xòa ở thái dương ra sau tai.
Sắp đến giờ tan sở, nhân viên thấy cô mãi chưa vào vị trí, lớn tiếng giục:
"Cô dâu đâu sao không thấy?"
"Chờ một lát."
Một giọng nam quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu, trước mắt Thịnh Tuệ tối sầm vì Chu Thời Dư đứng chắn trước mặt cô, anh thấp giọng trấn an:
"Em cứ thong thả, không cần gấp gáp."
Hai chữ 'cô dâu' làm vành tai Thịnh Tuệ nóng lên, cô vội vàng cất son và gương, bỗng nghe ai kia đột nhiên cười: “Nên chuẩn bị nhẫn cưới trước nhỉ.” “Không sao đâu.” Cô lục trong túi xách tìm chiếc vòng tối qua anh đưa cho cô, đặt vào lòng bàn tay:
“Đeo cái này cũng được.
Giây tiếp theo, lòng bàn tay ấm áp chạm vào làn da cô, bàn tay thon dài của Chu Thời Dư nhẹ nhàng đỡ lấy xương cổ tay mảnh khảnh của cô, cẩn thận đeo chiếc vòng vào, động tác giống như đang đeo một chiếc nhẫn.
Xung quanh có tiếng nói chuyện không ngừng, nhưng Thịnh Tuệ chỉ nghe thấy anh thấp giọng nghiêm túc hỏi cô: “Thịnh Tuệ, em có bằng lòng kết hôn với anh không?”
Cô không biết nói những lời âu yếm, chỉ vụng về mà đáp lại: “.... Em bằng lòng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-xuan-cua-anh/3591289/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.