<tbody>Hắn cảm thấy được mệt chết đi, gần nhất hắn cảm thấy toàn thân đều có cảm giác lười biếng không muốn nhúc nhích, có chút vô lực, nhưng lại không sao nói rõ nguyên nhân.★ ★ ★Ngày lại một ngày nữa trôi qua, Tấn Phàm đã hơn một tháng không có về nhà.Ở trong trí nhớ của hắn, hắn còn chưa bao giờ rời nhà lâu quá như vậy.“Duật, cho ta về nhà một lần, được không?”Buổi tối, Tấn Phàm lần thứ hai đưa ra yêu cầu này.Mỗi lần hắn đưa ra yêu cầu này, Duật đều rất không cao hứng, lần này cũng không ngoại lệ.“Ta nói rồi, không cho phép ngươi rời đi, ngươi ngoan ngoãn ở trong này thôi.”Chuyện bị y cự tuyệt đã nằm trong dự kiến, nhưng Tấn Phàm thật sự thực lo lắng tình cảnh trong nhà, rời nhà lâu như vậy, hắn rất nhớ người nhà, thật sự rất muốn về nhà nhìn xem.“Ta chỉ đi một ngày, sẽ trở lại trong ngày, được không?”“Không được.” Duật chính là không muốn hắn rời đi.“Vì cái gì? Ta lo lắng bọn họ, chỉ muốn trở về nhìn xem một chút cũng không được sao?” Tấn Phàm hạ quyết tâm, lần này hắn nhất định phải trở về.“Ngươi là vợ của ta, tất nhiên là phải ở bên cạnh ta thôi.” Duật ngữ khí cường ngạnh nói.“Thì đúng là vậy, nhưng mà ta cũng không thể bỏ mặc người nhà của ta.” Tấn Phàm có chút kích động, hắn mặc dù đã đáp ứng làm vợ của y, nhưng cũng không có nghĩa là hắn cắt đứt mọi quan hệ với người thân.“Ta không phải đã cho ngươi một triệu năm nghìn vạn sao?” Tấn Phàm lần nữa kiên trì cũng khơi mào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo/3206706/chuong-3.html