Trước biểu hiện sốt sắng từ Phong Tĩnh, Lâm Hi cố kìm cơn xúc động, nói tiếp: 
- Hồ Quân và cả Đằng Vân đã nói hết rồi... Em lẫn Jowen đều biết về chuyện mảnh đạn vỡ ở trong đầu anh! Phong Tĩnh... sao vậy chứ\, sao có thể ích kỷ tới vậy\, giấu giếm em rồi tổn thương em\, để em phải đau khổ tới dường này! Còn anh thì một mình chịu đựng mọi thứ\, anh có biết em đau đớn ra sao khi biết anh đang tự hủy hoại bản thân? 
- Thật là\, Hồ Quân và Đằng Vân sao lại... Còn nói với lão Wen nữa! 
- Phong Tĩnh! Nếu họ không nói ra sự thật\, thì anh định giấu em đến khi nào? - Lâm Hi tức giận\, nhìn thẳng vào hắn - Tới hết cuộc đời này luôn ư? 
- Là tôi không muốn em vì cái chết của tôi mà nặng lòng vướng bận! Em không có tình cảm với tôi thì tôi cho em biết chuyện này có ý nghĩa gì? 
- Phong Tĩnh à\, anh hay lắm! Ngoài mặt anh tàn nhẫn với em\, nhưng sau lưng lại luôn âm thầm giúp đỡ em tới nỗi bị thương thế này\, làm tổn thương em để em căm ghét anh\, trong khi anh phải khổ sở chịu đựng đau đớn một mình! Anh có từng nghĩ\, giả như một ngày anh chết đi\, bí mật này cũng sẽ lộ ra\, tới lúc đó anh bắt em phải sống thế nào? Hối hận mà sống đến hết đời\, đúng không? Nếu anh đã muốn che giấu thì đáng ra phải bỏ đi thật xa\, đừng có xuất hiện ở trước mặt em nữa chứ...! Anh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-vo-yeu-cua-chu-tich-ac-ma/2966866/chuong-30.html