Chương trước
Chương sau


Mắt bị bịt chặt không thấy gì cả, hai tay cũng đang bị vải áo trói lại, dù có chút không quen nhưng kỳ thực, cậu cảm nhận rõ sự khoái cảm khác thường.

- Hôn... hôn em đi.

Phong Tĩnh nhếch mép cười, ấn chặt mái đầu Lâm Hi rồi hôn cậu say mê. Hai đôi môi quấn chặt, lưỡi luồn vào nhau, hôn tới ngất ngây nồng đậm, hệt như muốn hút cạn hơi thở của nhau. Nhận ra Lâm Hi bắt đầu khó thở, Phong Tĩnh rời môi đi một chút, lướt nhẹ chiếc lưỡi ướt xuống cổ cậu, liếm qua xương quai xanh quyến rũ, miệng hỏi nhỏ: “Chỗ nào tiếp theo đây, bảo bối? Ở đây? Hay là chỗ này?”.

Hắn vừa dứt lời, Lâm Hi bất giác bật ra một tiếng rên ngọt ngào, thế ra là do lưỡi của ai kia đang càn quấy hai hạt đậu đỏ se cứng trên ngực cậu, hắn cứ nhẹ nhàng cắn rồi liếm, thật khiến cậu run rẩy một chặp. Còn thêm cả đôi tay hắn không an phận, trêu đùa nơi bên dưới cậu, đúng là một loại tra tấn chết người mà!

Phong Tĩnh cúi xuống, dùng miệng điêu luyện "thổi kèn" cho Lâm Hi, cậu há môi thở gấp gáp hệt sắp chết đuối tới nơi, giọng rên to hơn, cả thân thể run nhè nhẹ. "Ưm... Haa..."

Trông phản ứng kích thích đầy đáng yêu của Lâm Hi, người Phong Tĩnh cũng nóng lên rồi, bản thân không chịu lâu thêm nữa, liền bợ đỡ lấy người cậu, ấn sâu xuống một phát, hắn thâm nhập vào bên trong cậu, sâu nơi tận cùng, hệt muốn nổ tung mọi khoái cảm. Phong Tĩnh để Lâm Hi ngồi trên hắn, lúc nhanh lúc chậm, giày vò liên tục, khiến cậu dù cố kìm đến mấy cũng chẳng thể ngăn nổi rên rỉ từng chặp. Hắn ghì siết thân thể nóng rực đó, nhắm mắt cảm nhận từng đợt sung sướng vô cùng!

- Tĩnh... cởi khăn bịt mắt... cởi trói cho em... - Lâm Hi chịu hết nổi\, nức nở.

- Chưa được đâu\, anh thích nhìn em thế này thêm chút nữa.

- Nhưng em muốn nhìn thấy anh... Muốn ôm anh... Cởi trói cho em đi!

Cả người Lâm Hi run rẩy tới nơi, chất giọng đứt quãng như van xin vậy, không khỏi làm Phong Tĩnh xót lòng, dẫu muốn tận hưởng hình ảnh mỹ dục của vợ thêm nữa nhưng đành chịu thôi, hắn một tay vẫn giữ chặt eo Lâm Hi, tiếp tục thúc đẩy, tay còn lại vươn lên cởi trói cho cậu, tiếp theo chờ cậu tự tháo khăn bịt mắt ra.

Gò má cậu ửng đỏ cả lên, đôi mắt long lanh mờ mịt nước, cậu nhìn thấy rõ rồi, là khuôn mặt đẹp đẽ lãnh khốc của hắn, với ánh mắt thắm thiết nồng nàn dành cho cậu. Lâm Hi vồn vã hôn hắn, vòng tay ôm chặt cổ hắn, để cả hai cùng thắt chặt lấy nhau không rời.

- Em yêu anh\, Phong Tĩnh.

Lâm Hi hôn vờn vít qua đôi môi Phong Tĩnh, phả ra hơi thở hổn hển yêu kiều, nói những lời ngọt ngào. Hắn cũng mút nhẹ lấy môi cậu, yêu thương nhiệt tình đáp lại:

- Anh cũng yêu em\, Lâm Hi.

Mãn nguyện rồi! Cậu và hắn, từ 10 năm trước định mệnh đã kết nối, qua bao hiểu lầm tổn thương, cùng nếm trải sống chết li biệt, cho tới bây giờ có thể bên nhau hạnh phúc. Đời người, đâu phải ai cũng may mắn có thể gặp được tình yêu chân chính của đời mình chứ!

- Tĩnh... Tĩnh à...

- Gì vậy bảo bối? Anh làm em đau à?

- Thêm nữa đi... Em muốn anh\, nhiều hơn nữa!

Lâm Hi vẫn là cảm thấy chưa đủ, đối với người đàn ông này mà nói, luôn là khao khát tột cùng! Phong Tĩnh bất ngờ vài giây, sau đó cười lớn, vợ yêu đã đòi hỏi như vậy thì hắn phải đáp ứng thôi. Đêm nay, nhất định sẽ không buông tha! Hắn hôn cậu ngấu nghiến, cùng nhau ngã xuống giường, đem theo cậu đắm chìm vào những mê man bất tận, vào tình yêu của hắn... Tới hết đời này!

HẾT./.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.