Đầu lưỡi truyền tới cảm giác tê dại làm Tình Tình bỗng kinh ngạc tới mức ngây ngẩn cả người...
Qua một đêm mạo hiểm đó, khi gặp lại Quý Phong, Nam Cung Tình Tình thật sự cảm thấy ngượng nghịu vô cùng. Đêm đó sau khi trao nhau nụ hôn nồng cháy, hai người đi ra khỏi con hẻm nhỏ, suốt dọc đường trở về nhà, cô không hỏi, cậu ấy cũng chẳng nói.
Chuyện Liêu Dương đã được Nam Cung Phong ra mặt xử lý, từ tuần này trở đi, loại người đê tiện cặn bã đó sẽ không tới gây chuyện với Tình Tình và Quý Phong nữa.
Số lần Quý Phong tới dinh thự Bạch Vân trở nên thường xuyên hơn rất nhiều. Lần nào cậu ta tới, Tình Tình đều rất muốn hỏi tại sao đêm đó cậu ta lại hôn cô. Không phải là cô không nghĩ tới việc trong lòng người này có mình hay không, nhưng lại cảm thấy khả năng xảy ra chuyện đó thật sự quá ít. Nếu Quý Phong thích cô thì hẳn cậu ta đã tỏ tình rồi. Nhưng theo tình hình hiện tại, cậu ta chẳng có hành động gì khác với cô cả, ngoài việc thi thoảng lại nhìn cô với ánh mắt có vẻ mờ ám.
Nếu là trước đây, Quý Phong không hành động thì cô chắc chắn sẽ chủ động hỏi cậu ta, nhưng bây giờ, sau hai năm trầm lắng, cô đã không còn dũng khí đó.
Cô trở nên ý tứ hơn, không còn kích động như trong quá khứ nữa.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Âu Dương Vân đã trở lại thành phố B được chừng một tháng. Trời càng lúc càng nóng, cô càng ngày càng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-vo-bat-lay-tinh-yeu-co-dau-dat-gia-cua-tong-tai/742884/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.