Còn tôi, ngoài việc tôi thích Vân Dịch khi đó, Vân Dịch những lần viết thư cho tôi, còn thích Vân Dịch của hiện tại. Bất luận anh có độc đoán bất chấp lý lẽ hay không, bất luận anh có tức giận với tôi hay không, thì tôi vẫn thích anh. Tôi đắm chìm trong cái ôm của anh, thèm muốn sự ấm áp nơi anh, và khao khát ánh mắt nồng nàn của anh.
Vân Dịch coi trọng điều gì ở tôi? Lần đầu tiên tôi nghĩ tới điều này. Tại sao tôi lại thích anh, tại sao anh lại thích tôi? Dường như từ sau khi anh đến Tô Hà, chúng tôi đã yêu nhau một cách rất tự nhiên.
Nghĩ kỹ lại thì thấy, thời gian tôi và Vân Dịch bên nhau cũng không nhiều. Anh đến Tô Hà sống một năm, rồi chúng tôi xa nhau sáu năm, anh trở về thành phố B bên tôi được hơn nửa năm, rồi sau đó lại bốn năm xa cách. Ngoài thời gian một năm ở Tô Hà là chúng tôi luôn bên nhau, thì ở thành phố B cũng năm ba hôm mới gặp nhau một lần. Trong bốn năm liền không liên hệ, đến lúc này, chúng tôi thực sự còn hiểu nhau sao?
Tôi tự hỏi bản thân về vấn đề này, bởi tôi nghi ngờ phải chăng tôi và anh đều đang tự lừa dối chính mình.
Tô Hà là một nơi có vẻ đẹp tự nhiên, ít chịu ảnh hưởng của thế giới bên ngoài. Khi đi bộ trong thị trấn, bạn có thể nhận được câu chào hỏi vui vẻ của bất kỳ một người nào đó, cảm nhận được sự mộc mạc, hồn hậu của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-tuyet-roi/1908658/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.