Lời tác giả:
Update ~*^^*
Ban nãy coi TV thấy quay đồ ăn ở Đài Bắc ngon quá, coi mà nước miếng chảy dài… Cái 娃娃煎 (*) (không biết ghi vậy đúng không) thấy ngon quá chời, cái lạp xưởng, to thật sự, cắn một phát chắc sướng hết cả miệng! (ú òa, rớt nước miếng – ing~)
Còn 24 tiếng là hiệu sách mở cửa rồi, xuất sắc ><
(Tui là Tiểu Tùng ham ăn… = =||||)
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, bộ Tích Dịch ấy, tùy duyên đi, tui sẽ tận lực không dào hố… OT2
PS, bây giờ tui đói quá… T T
__
(*) 娃娃煎: Hán Việt là “oa oa tiên” dịch ra là con nít chiên (???) mà tác giả cũng không chắc đúng nên mạn phép để nguyên văn, edit thẳng ra nghe kinh quá.
__
18.
“Sao lại uống tới cỡ này.”
Giọng điệu của Tống Vũ có chút nghiêm khắc, nhưng trong lòng lại có hơi hối hận vì đã không đi theo cùng, không đi theo trông hắn.
Thấy bộ dạng nôn ói đến nhếch nhác cả người của hắn thì tự nhiên cảm thấy vui vì may là cái áo ngủ mình đang mặc là cái đã cũ đến sắp bục chỉ, cúi người xuống, kéo Thẩm Nhiên Phi đang nằm trên đất lên, mùi rượu và nôn mửa mang theo tanh chua đặc hữu xông vào mũi, Tống Vũ cau mày, nâng đỡ bên eo của Thẩm Nhiên Phi đang loạng choà loạng choạng sáp vào người y, gian nan kéo hắn đi trong hành lang.
Cả đoạn đường Thẩm Nhiên Phi vẫn cười hề hề như bị ngốc, nhưng không phát tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-thu-nam/2191846/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.