6.
Lời tác giả:
Update chương mới nè ~*^^*
Ừm ừm, thật lòng mà nói, thì văn của Tiểu Tùng không có ngược gì cả.
(không phải là do tui không thích ngược, mà là do không hạ thủ được = =||| tự tát bay)
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ~ quả nhiên… tui vẫn là thích nhất đại thúc =w=(.... OT2)
_______
“Ưm…”
Một tiếng rên rỉ tối nghĩa vang lên, Thẩm Nhiên Phi nhìn thấy Tống Vũ đang nằm bỗng hơi co người lại.
Ngực dán vào ngực, khoảng cách giữa hai cơ thể trong khoảnh khắc đó nháy mắt hóa thành không.
Cạ cạ lên đùi y hai cái, làn da bóng loáng của một người đàn ông lại làm Thẩm Nhiên Phi hơi xôn xao, tay men theo đường eo của y qua lại xoa xoa.
Những động tác đầy ám chỉ đó của hắn làm Tống Vũ không khỏi cứng người, trái ngược với bầu không khí càng ngày càng lặng đi trong căn phòng của hai người, thì phía đối diện càng thêm kịch liệt.
“Nên làm gì đây nhỉ…” Hai tiếng ” làm gì” có hơi hướng nâng lên, mang theo tầng tầng giọng mũi.
Trong lúc Thẩm Nhiên Phi nói chuyện, hắn cảm giác được sự cứng ngắc rõ ràng Tống Vũ, tay nhanh chóng siết chặt một chút.
“Làm gì, làm gì cơ?”
Tống Vũ giật giật cơ thể, nhằm kéo dài khoảng cách, đáng tiếc là gặp phải Thẩm Nhiên Phi đã sớm có phòng bị, không cho y dễ dàng thoát ra.
“Tiểu Phi, cậu thả tôi ra chút đi.”
Tránh nửa ngày,Thẩm Nhiên Phi vẫn không hề bị lay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-thu-nam/2191824/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.