---------------------
EDITOR: ĐỘC LY
Khoé môi Thẩm Dịch An không tự chủ cong lên.
"Em có thể ăn cái kia không?" Nghiêm Thấm nhìn thịt trong khay cơm của anh, ánh mắt trông mong.
Đột nhiên trên bàn có thêm một cô gái nhỏ, đám con trai đã trở nên yên lặng, giờ là trực tiếp lặng ngắt như tờ.
Cô ấy vừa nói cái gì?
Muốn ăn đồ ăn của Thẩm Dịch An?
Bạn đang đọc bản dịch không đầy đủ, chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, truy cập Wattpad DocLyHihi để đọc full chương. Đọc ở Wattpad giúp Editor có động lực ra chương mới.
Không khí trên bàn dần dần lâm vào quỷ dị, nam sinh nhường chỗ cho cô ho nhẹ một tiếng, lấy tay che miệng, thấp giọng nhắc nhở: "Bạn học, lớp trưởng của chúng ta có thói sạch sẽ."
Nam sinh cảm thấy mình chuyển lời rất uyển chuyển, dù gì bạn học nữ cũng xinh đẹp như vậy, chờ lát nữa bị lớp trưởng của bọn họ lạnh giọng cự tuyệt, khẳng định rất xấu mặt.
Nhưng—
"Ừ."
Ánh mắt của mọi người trên bàn đều khiếp sợ, bọn họ nhìn thấy......
Thẩm Dịch An không chỉ đồng ý, mà tự tay anh còn cắt từng miếng cho cô!
Điều này thực sự có thể thêm vào sự kiện gây sốc của năm.
"Vừa rồi em đi lấy đồ ăn đã hết rồi, em còn tưởng không có." Nhưng rõ ràng anh tới sau cô, ấy vậy mà vẫn có thể lấy được.
Thẩm Dịch An nghe lời oán giận của cô vào trong tai, "Thích ăn ngọt như vậy?"
Bánh kem ngọt, kem ngọt, trà sữa ngọt, ngọt đến đâu vẫn muốn thêm đường, cà phê cô cũng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-roi-o-kim-thanh/1065895/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.