______
Bị thân thể ấm áp mềm mại dụi vào lòng, tim Úc Tranh liền mềm nhũng, hắn nhẹ nhàng ôm lấy Phương Bất Nhĩ. Chờ khi ý thức được đây chẳng qua là kế sách làm nũng lấy lòng của cậu ta, hắn liền hết sức thuận tay vỗ một phát lên phiến mông đầy đặn.
Phương Bất Nhĩ sợ hãi la lên: "Anh đánh lên vết tiêm rồi!" Cậu đẩy hắn ra đưa tay xoa xoa, mặt đầy oán trách như vừa bị ức hiếp gì ghê lắm.
Úc Tranh buồn cười: "Nghiêm trọng dữ vậy sao?" Vừa nói hắn vừa vươn cánh tay xoay người cậu lại, lật tà áo phủ mông vướng víu rồi kéo lưng quần ra nhìn một cái.
Quả nhiên, vết bầm xanh vàng trên mông vẫn chưa phai, ngay vết kim tiêm vẫn còn một dấu chấm xanh.
Được rồi, là hắn đã đánh giá thấp mức độ yếu ớt của Phương Bất Nhĩ.
Bàn tay ấm áp của Úc Tranh luồn vào xoa xoa, cổ tay bị lưng quần đè chặt cũng không dùng được bao nhiêu lực, hắn cơ hồ chỉ áp tay lên mông chậm rãi vuốt ve.
Hai cái móng vuốt của Phương Bất Nhĩ vẫn nắm lấy cánh tay hắn, cậu hơi đưa mông ra thành thành thực thực cảm nhận từng động tác dịu dàng của người đàn ông. Tâm tình đột nhiên sảng khoái lên không ít, cổ họng thi thoảng khẽ "ân a" hai tiếng bày tỏ hắn phục vụ cũng không tệ.
Da mông đã mịn màng và mềm mại khi sờ vào, có lẽ ngày mai là có thể khôi phục như ban đầu.
Phương Bất Nhĩ không so đo cái vỗ vừa rồi, ỷ vào dạo gần đây tính tình Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-phai-omega-muon-len-troi/704106/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.