《Mua Phải Omega Muốn Lên Trời 》
Chương 11
"Chú Triệu, đóng hết cửa sổ cho tôi, một con ruồi cũng không được thoát ra ngoài."
_____
Quản gia sau khi nghe lệnh thấy hơi khó hiểu, ông vừa đóng cửa lớn, xoay người lại đã nhìn thấy Phương Bất Nhĩ hì hục chạy từ trong phòng ngủ ra, khuôn mặt nhỏ nhắn thở hồng hộc:
"Bác, mau nói cho cháu, cháu nên chạy đi đâu?"
Căn nhà rách này xây hệt như cái mê cung, cậu chưa kịp làm quen cửa nẻo thì đã phải ôm mông chạy thoát thân.
Úc Tranh là đồ Alpha tàn bạo vô nhân đạo thích ức hiếp người khác.
Quản gia bỗng chốc hiểu ra, ông có chút dở khóc dở cười, nhưng vẫn lặng lẽ chỉ đường cho cậu.
Phương Bất Nhĩ không kịp nói cám ơn, nghe lời chạy một mạch về phía phòng ăn.
Quản gia thở phào nhẹ nhõm, ánh nhìn từ đuôi mắt của ông liếc về ngã rẽ hành lang. Nơi Trung tướng đại nhân toàn thân quân phục chỉnh tề đang đi tới, một tay cầm bàn chải giường, một tay đang mở nút cài cổ áo. Đường viền khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm của hắn như áp ra lửa, nhưng đáy mắt lại rét căm căm.
Úc Tranh thấy quản gia cùng người giúp việc đứng xếp thành hàng, lạnh giọng hỏi: "Cậu ta đâu?"
Cô gái giúp việc đã cho Phương Bất Nhĩ mượn điện thoại cúi đầu nói nhỏ: "Đi, đi lên lầu hai rồi ạ."
Úc Tranh vẫn vẻ mặt đó nhìn bọn họ một lượt rồi chậm rãi bước chân về phía cầu thang.
Thằng nhóc lá gan lớn bằng trời này lúc trước dám nhảy từ cửa sổ lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-phai-omega-muon-len-troi/704099/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.