Hai ông cháu cách nhau hai thế hệ. Vậy mà hợp nhau. Hằng ngày, Oralie nắm tay ông nội cùng ông đi dạo, đi chơi và sang thăm nhà ông bà ngoại thứ. Ở đó còn có cả bà ngoại.
"Oralie ngoan, con chơi với chú Hưng một lát nhé! Ông bà có chuyện muốn nói!"
"Dạ nội!"
Thằng bé hiểu chuyện vui vẻ nắm tay chú Hưng. Hai chú cháu cùng ra khoảng vườn nhỏ trước sân nhà.
Trong phòng khách qua mấy câu chào hỏi, ông Khương đi thẳng vào việc chính: "Tôi chuẩn bị về nước. Nên hôm nay đến đây, trước là thăm cho biết nhà hai ông bà thông gia. Sau đó có chút chuyện muốn nói với chị sui."
Ông nhìn bà Mai chân thành: "Chắc chị cũng nghe chuyện vợ tôi đã mất. Anh Tuấn nay sức khỏe rất kém. Nếu có thể chị hãy về nước."
Đáy mắt bà xao động. Sau vài phút trầm tư, bà nhìn ông: "Khi nào anh bay?"
"Hai hôm nữa!"
Tại sân bay.
Có điều bất ngờ xảy ra.
Trên chuyến bay của hãng hàng không Vietnam Airlines, cùng về nước với ông Khương ngoài bà Mai còn có thêm cục kim cương. Thằng bé nhất quyết bám theo ông nội.
"Con muốn cùng ông tập ngồi lên cổ xe ngựa!" Để đến Giáng sinh nó cùng ông đi khắp phố phường phát quà noel.
"Vậy đêm đến ai ru con ngủ? Rồi con nhớ mẹ nhớ cha và ba Vĩnh Kỳ thì biết làm sao?"
Oralie chợt im lặng. Thằng bé đăm chiêu ra vẻ người lớn. Rồi cuối cùng quyết định: "Ông nội sẽ làm ông già Noel đọc truyện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-noel-ve-roi-em-co-biet-khong-/3355575/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.