Cuộc sống bỗng chốc trở nên tươi đẹp rực rỡ vô cùng, giống như quả vải vừa bóc vỏ, tỏa ra hương thơm ngọt lịm. 
Lâm Mặc Linh và Trình Nhật Khải giống một đôi tình nhân đã yêu đương nhiều năm, thỉnh thoảng không tránh khỏi cãi nhau, nhưng việc đó không ảnh hưởng gì đến tình cảm của hai người. 
Sau khi gặp người lớn hai bên, Trình Nhật Khải hầu như buổi tối nào cũng đều tự nhiên đến nhà cô, ở lại nhà cô rất bình thường, anh còn mang hẳn mấy bộ quần áo sang, còn đòi cô chìa khóa nhà nhưng Lâm Mặc Linh không cho. 
Bây giờ lại đến giai đoạn bận rộn, cô mang tài liệu về nhà làm, sau khi ăn cơm xong mắt vẫn chỉ dán vào màn hình máy tính, không để ý gì cả, Trình Nhật Khải cũng đang làm việc. Hai người ở trong phòng, mỗi người đều không nói với nhau câu nào, bận chuyện riêng của mình. 
Đang làm được một nửa, điện thoại của Trình Nhật Khải reo lên, mẹ anh gọi đến. 
"Con sao rồi? Mấy ngày rồi chẳng gọi điện cho mẹ lấy một lần, mẹ không gọi thì con cũng không nghĩ đến mẹ phải không?" Giọng điệu mang một chút trách cứ. 
Trình Nhật Khải lén cười một tiếng, có lần cả tháng anh không gọi cũng chẳng thấy mẹ gọi điện thoại đến, "Dạo này con hơi bận." 
"Con đang ở nhà sao?" 
"Không." 
Giang Thu Dung hừ một tiếng, "Con đang ở bên cạnh Mặc Linh sao? Con đưa điện thoại cho nó, mẹ muốn nói mấy câu với nó." 
Quả nhiên là có dụng ý khác mà. 
"Cô ấy đang bận lắm." Trình Nhật Khải thấy cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-trong-troi-xuan/908074/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.