Trong lúc Lâm Mặc Linh vẫn còn đang mê man nghĩ ngợi thì tiết học nhàm chán đã kết thúc. Cô vội vàng gõ lại địa điểm thi cuối kỳ và phạm vi ôn tập vào laptop, thầy giáo vừa cho tan học là lập tức xách túi và áo khoác chạy ra cửa sau. 
Hôm nay là lễ giáng sinh, ngoài đường ồn ào, tấp nập hơn bình thường, các tòa nhà lớn hầu như đều đã đặt những cây thông được trang trí lộng lẫy từ mấy ngày trước. 
Trở về phòng, mọi người đều đã ra ngoài hết, người thì đi chơi với người yêu, người thì có công việc trong câu lạc bộ, người thì đi học chưa về. 
Lâm Mặc Linh thở dài thườn thượt, cô đứng ngẩn người. Đúng lúc ấy bạn học cùng lớp ở phòng bên cạnh gõ cửa mượn vở bài tập. Có lẽ là do ngày giáng sinh quá cô đơn tẻ nhạt nên cô ấy nán lại tán gẫu với Lâm Mặc Linh. 
Hai người đứng nói chuyện một lúc, cuối cùng cô bạn ấy cảm ơn Lâm Mặc Linh đã cho mượn vở bài tập, còn tặng cô một trái táo bình an có thắt nơ. 
Vừa đặt quả táo lên bàn học, Diệp Tử Tịch đã trở về. 
"Hôm nay là lễ giáng sinh, cậu có dự dịnh gì không?" Diệp Tử Tịch mệt mỏi nhảy lên giường nằm hỏi cô. 
"Cậu biết mà." 
"Vậy lát nữa chúng ta đi chơi đi." 
"Chơi đâu?" Lâm Mặc Linh tò mò. 
"Đi ăn vặt, ra bờ hồ hóng gió. Cậu thấy đấy, trong phòng còn đúng hai người chúng ta, đã nằm cả buổi sáng rồi, tối phải đi chơi chứ!" Diệp Tử Tịch hào hứng. 
"Được rồi, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-trong-troi-xuan/908033/chuong-42.html