Rèm cửa nhẹ nhàng đong đưa, lay động lúc ẩn lúc hiện, bên ngoài cửa sổ vừa đúng lúc là trời xanh vô tận, mây trắng dường như không chịu nổi một màu xanh như vậy, như bị kéo thành một cây kẹo bông.
Ngày nghỉ hôm nay thời tiết hẳn sẽ rất đẹp, Lâm Mặc Linh mở to mắt nhìn một điểm nào đó ở phía chân trời, lúc thành công cảm nhận được mây trắng đang lay động, liền thu hổi đường nhìn.
Bầu trời đầy những áng mây, không có đến một tia nắng mặt trời, luồng gió thổi hắt vào mặt cô lạnh buốt, mặc dù đã choàng khăn quàng cổ lên che mặt, chỉ lộ ra hai con mắt nhưng vẫn cảm thấy làn da tê tái đau nhói.
Lâm Mặc Linh một mình cất bước trên con phố dài, băng qua cây cầu vượt dài thăm thẳm cảm nhận cơn rét lạnh lẽo trời mùa đông.
Tháng mười một, sắp đến cuối năm, tại cửa hàng bách hóa thênh thang rộng lớn người ra kẻ vào tấp nập, nhưng người dạo ngắm nghía thì nhiều, người mua sắm thì hiếm hoi.
Lâm Mặc Linh bước đến nhà sách tầng ba, muốn tìm vài cuốn sách xem hòng giết thời gian rỗi rãi. Bao nhiêu năm nay, niềm đam mê sách vở của cô được truyền từ Trần Lâm Dương sang vẫn không thay đổi. Mỗi lần trông thấy hiệu sách cô đều không kìm lòng bước ngay vào trong. Nơi đây là khu vực tẻ nhạt nhất của cửa hàng bách hóa, ngoài nhân viên phục vụ thì chỉ có vài học sinh tiểu học ngồi xổm trước quầy sách xem truyện tranh.
Lâm Mặc Linh bước đến trước quầy sách bán chạy, khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-trong-troi-xuan/908018/chuong-27.html