Bởi vì công việc bận rộn, nên đã có một khoảng thời gian dài Trình Nhật Khải không trở về nhà bố mẹ, khi vừa tan làm, mẹ đã gọi điện thoại tới, bảo anh về nhà ăn cơm tối.
"Nhật Khải, con có nghe mẹ nói không?" Bên kia điện thoại, mẹ anh lâu không nghe thấy con trai đáp lại, có phần không vui hỏi.
Trình Nhật Khải lấy lại tinh thần, nói vào điện thoại di động: "Mẹ, ở đây con đang có chút việc, tối nay gọi điện cho mẹ."
"Đừng có mà lấy cớ qua loa tắc trách với mẹ, trước tiên nói rõ ràng đã, buổi tối nay có về không?" Mánh khóe này của con trai trước kia đã chơi nhiều rồi, theo bản năng Giang Thu Dung không tin tưởng lời anh nói: "Bố con dù không nói ra miệng nhưng trong lòng vẫn nhớ con. Con nói chuyển ra ngoài là chuyển đi luôn, một tháng cũng phải trở về một lần chứ. Suốt ngày nói công việc bận rộn, bố mẹ còn nhiều việc hơn con mà vẫn có thời gian thư giãn. Mẹ thấy là con hoàn toàn kiếm cớ không về nhà."
Trình Nhật Khải thật sự có phần thua mẹ, hướng về phía điện thoại thỏa hiệp nói: "Được, được rồi, con biết rồi, buổi tối con có về, như vậy đi!"
Trình Nhật Khải cúp điện thoại, xuống hầm gửi xe, tuần này đúng lúc không có việc gì, anh quyết định lái xe về nhà.
Nhà anh ở mặt đường quốc lộ không đông đúc, cách đây khoảng mười lăm năm thì đây là một tuyến đường đông đúc, cả ngày lẫn đêm đều nghe thấy tiếng xe cộ qua lại. Tuy nhiên từ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-trong-troi-xuan/908016/chuong-25.html