Editor: Đổi xưng hô anh-em từ chương này nha.
Ngu Trì Cảnh bóp mặt Thời Hoài, cố gắng khắc chế bản thân.
"Cho nên, Thời Hoài, muốn chúng ta làm người yêu không?"
Hắn đang hỏi Thời Hoài, nhưng dù Thời Hoài nói muốn hay không muốn, đều không làm ảnh hưởng đến quyết định của hắn, hắn chỉ đang cho Thời Hoài một cơ hội trả lời, sau khi Thời Hoài trả lời, hành động của hắn chỉ có một.
Đó là hôn Thời Hoài.
"Muốn......"
Thời Hoài thậm chí còn chưa dứt lời đã bị Ngu Trì Cảnh hôn mạnh.
Lần này Ngu Trì Cảnh không nhịn nữa, hắn bóp hai má Thời Hoài bắt cậu há miệng ra, đầu lưỡi vói vào trong, cường thế thăm dò, chiếm hữu, Thời Hoài bị nụ hôn mãnh liệt của hắn ép cho không thở nổi, còn bị bắt ngẩng đầu theo ý hắn, lưỡi cậu rụt vào trong tránh né cũng không thoát được, bị câu ra ngoài cắn cắn. Thời Hoài bị đau, rơi mấy giọt nước mắt liền, tất cả đều bị tay Ngu Trì Cảnh lau sạch.
Thời Hoài không chịu nổi nữa giơ tay đẩy Ngu Trì Cảnh ra nhưng lại bị Ngu Trì Cảnh bắt lấy tay tóm ngược ra sau.
Tiếng nước mỏng manh vang lên rõ ràng trong phòng thiết bị yên tĩnh, mặt cậu rất đỏ, hơi có vẻ kháng cự.
Lòng bàn tay của Ngu Trì Cảnh dán sau cổ cậu, ngón cái bên kia nâng cằm cậu không cho cúi đầu, hắn không mấy vui vẻ cắn cắn cậu, sau đó hơi lùi ra sau, nhìn cậu, trong mắt có vẻ uy hiếp.
"Thời Hoài, phải nuốt xuống."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-lanh-lanh/3593374/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.