Thứ sáu, lại đến lượt Thời Hoài trực nhật.
Ngu Trì Cảnh híp mắt nhìn bảng tên trực nhật treo cạnh bảng đen, tên Thời Hoài nằm ở dưới cùng, phụ trách việc lau bảng.
Xung quanh tên có vết phấn đỏ mờ mờ, có lẽ do thường ngày có kẻ đã quen với việc khoanh tròn làm bẩn tên cậu, rồi bây giờ quên mất Thời Hoài đã có Ngu Trì Cảnh bảo vệ nên cuống quít lau đi.
Nhưng hiển nhiên, bọn họ không ý thức được, phải sửa lại thói quen.
Ngu Trì Cảnh kéo tay Thời Hoài đứng lên.
"Hứa Kỳ, Vương Nghiên, Trần Nghị, ở lại phòng học."
Hắn nhìn quanh lớp một lượt, một đám người đang chuẩn bị bước ra ngoài đều khựng lại nhìn hắn, ba người bị gọi tên đần mặt ra không hiểu gì.
Hắn hất cằm về phía bảng đen.
"Đến lượt trực nhật." – Giọng hắn trở nên hơi lạnh: "Phải tự nhớ."
Ba người kia đành phải ở lại, nhịn cục tức dọn vệ sinh.
Ngu Trì Cảnh hơi hơi khom lưng nói một câu với Thời Hoài, chờ tôi ngoài cửa, sau đó nhẹ tay đẩy eo Thời Hoài, Thời Hoài rụt vai ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Ngu Trì Cảnh đi lên bục giảng lau bảng giúp Thời Hoài.
Trong lúc hắn giơ cao tay để lau lại nghĩ, có lẽ bọn họ cố ý để Thời Hoài lau bảng, bởi vì Thời Hoài không cao.
Nếu có thể, hắn thật sự sẽ giết người.
Khi Ngu Trì Cảnh ra ngoài, Thời Hoài nhận ra hắn không vui, Thời Hoài không biết hắn bị làm sao, sợ hãi hỏi hắn: "Hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-lanh-lanh/3593372/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.