Mọi người vừa đi,Nghiêu Vũ cũng rời khỏi quán trà. Đầu rối như tơ, tiếp tục đi dọc theo con phốvừa rồi nhìn thấy Trương Lâm Sơn và Đỗ Lối ăn tối với nhau, hi vọng không cóchuyện gì, chỉ là mình quá nhạy cảm. Tuy nhiên, trực giác bảo, chuyện không đơngiản như vậy. Thậm chí cô còn cảm thấy một thoáng e ngại trong mắt Hứa DựcTrung.
Sau tuần trăng mật trở về Thiên Trần hẹn gặp Nghiêu Vũvà Tuệ An, địa điểm vẫn là quán trà Lương Mộc Duyên.
Thiên Trần gầy đi. Cô cũng không hiểu tại sao lại chọnquán trà bên ngoài trường đại học của họ. Hẹn lúc năm giờ, ba giờ cô đã đến,vẫn ngồi ở chiếc bàn lần đầu ba người gặp lại.
Hai năm rưỡi vụt trôi.
Trước hai năm rưỡi đó, cô và Tiêu Dương vẫn say đắm,trái tim vẫn dính liền. Còn bây giờ... mắt cô nhòe ướt. Sự đời biến đổi khólường, tất cả đều là những điều trước đây chưa từng nghĩ đến. Ai nói yêu nhaulà sẽ được bên nhau? Người cùng cô trên chặng đường đời lại không phải là anh.
Đêm tân hôn, Thiên Trần rất căng thẳng. Cô sợ Lâm HoàiDương phát hiện cô không phải lần đầu... Nhưng không có chuyện gì xảy ra. LâmHoài Dương rất tế nhị ân cần, không hỏi một câu thừa, ánh mắt anh từ đầu đếncuối luôn dịu dàng rất mực.
Sau khi anh ngủ, Thiên Trần nằm trên giường, hai hàngnước mắt lặng lẽ tuôn. Cô lại nghĩ đến Tiêu Dương, nghĩ đến nụ hôn, bàn tayvuốt ve, vòng ôm, ánh mắt anh...
Điều hòa để số thấp, Thiên Trần rùng mình. Không nênnghĩ nữa, cô đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-hong-tran/2002948/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.