Anh hiểu, nửa thángnay Nghiêu Vũ không chủ động hẹn anh một lần, đâu chỉ có nửa tháng! Anh cườiđau khổ cô chưa một lần chủ động hẹn anh, ngay điện thoại cũng không gọi baogiờ. Cô đã quay lại với Đồng Tư Thành thật rồi sao?
Cuối tuần, Đồng Tư Thành hẹn Nghiêu Vũ đi xem nhà. Anhnắm tay cô, Nghiêu Vũ hơi rụt lại, anh lặng lẽ ngước nhìn cô, “Nghiêu Nghiêu,chúng ta xa nhau hai năm, đã xa lạ, nhưng không phải là người lạ, thử tiếp xúcvới anh, dần dần sẽ quen. Bây giờ cứ coi anh là bạn”.
Nghiêu Vũ mím môi, anh cười, vuốt mũi cô, nói đùa:“Hẹp hòi, làm tổn thương lòng tự tôn của người ta. Bây giờ tiền mới đủ trả đợtđầu, đến cuối năm là có thể mua được xe”.
Lúc ngồi taxi đi xem nhà, Nghiêu Vũ mới hiểu mua xe màanh nói là thế nào. Đồng Tư Thành nói: “Có xe rất tiện, chúng ta có thể đi chơixa”.
Trước đây, họ cũng thường đi rất xa, đến tận công viênrừng Bắc Sơn, dùng xe địa hình, đạp hai tiếng đồng hồ. Anh đẩy cô đi, bây giờkhông đi xe đạp nữa. Nghiêu Vũ nhìn ra ngoài cửa kính, ngơ ngẩn nghĩ, anh, thìra vẫn là anh sao?
“Tư Thành, việc gì anh phải vội mua nhà như thế?”.
“Giá nhà đang tăng nhanh, mua sớm vẫn tốt, hơn nữa bâygiờ công ty đã có lãi, tháng nào cũng tăng ổn định, kiếm được tiền đủ trả đợtđầu, anh cũng muốn có cái tổ của mình”.
Xem qua hai khu chung cư, anh đưa Nghiêu Vũ đến mộtnơi cô quen thuộc, cô hơi sững ra một lát, mỉm cười nói: “Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nho-hong-tran/2002922/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.