Sau một hồi bị cưỡng ép, chịu đủ màn sàm sỡ từ con sói đói, Vưu Đông Đông dù rất bất mãn lại đành mệt mỏi chìm vào giấc ngủ trong vòng tay người kia.
Đến khi hắn tỉnh dậy đã là sáng hôm sau. Dù được bao bọc bởi lớp chăn dày ấm áp nhưng không khí lành lạnh lướt lên da mặt khiến Vưu Đông Đông chịu không nổi mà rên rỉ khe khẽ, mi mắt cử động lười biếng đón nhận ánh sáng đầu ngày. Một hồi lơ mơ, tim Vưu Đông Đông khẽ chùng xuống khi nhận ra bên cạnh không có người. Ký ức những ngày trước dội ngược về cũng giống như bây giờ. Người kia đến phòng hắn giở trò càn quấy, rồi rất ngang nhiên lấy mệnh chủ nhà mà mặt dày ôm hắn cả đêm ngủ, ngày hôm sau biến mất không thèm nói với hắn lời nào. Cứ thế vứt bỏ hắn qua một bên. Sợi dây liên kết mơ hồ bị cắt đứt, như thể cả hai chưa từng có bất kỳ dây dưa gì.
Vưu Đông Đông thở nhẹ một hơi, khóe môi vẽ thành đường cong nhàn nhạt, cõi lòng có chút chua xót. Si mê vọng tưởng...bản thân là cái gì mà đòi người kia coi trọng? Chỉ đơn thuần là một trợ lý nhỏ nhoi, trước đây chẳng phải y đối với hắn bao nhiêu chán ghét đều hiện ra trong mắt, thường biến hắn thành công cụ phát tiết mỗi khi y nổi giận. Bây giờ còn nợ người kia một khoản tiền chuộc thân không biết đến bao giờ mới trả nổi, y đối đãi dịu dàng với hắn chẳng qua vì yêu thích thân thể này. Suy nghĩ kỹ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nham-tro-ly-ve-lam-ban-giuong-nguy-lan-dien-sinh/1964585/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.