Tiếng nói của bà mối ngoài kiệu hoa đánh thức Vũ Sinh đang trong mộng.
Nếu rốt cuộc vẫn chưa tỉnh lại thật là có bao nhiêu tốt! Vũ Sinh bi ai nghĩ. Cho dù nếu không cam nguyện, thiên tính mềm mại hắn vẫn là theo bà mối nâng đi ra kiệu hoa.
“Tiện nhân, ngươi không xứng làm thê tử Hoắc lang, ngươi đi chết đi –!” Bởi vì khăn voan che mặt, Vũ Sinh không có nhìn thấy cảnh tượng ngay lúc đó, chỉ là sau khi nghe được một trận hỗn loạn bà mối liền trấn an hắn, “Không có việc gì, tân nương tử đừng sợ, hôn lễ tiếp tục a!”
Trời biết, Lục Vũ Sinh thật muốn cùng nữ tử vừa rồi trao đổi, hắn không muốn lập gia đình a!
Khoá chậu than, bái thiên địa, Lục Vũ Sinh hắn kiếp này chính là người của Hoắc gia.
“Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng!” Một người cao giọng xướng lên.
Động phòng! Không! Vũ Sinh theo bản năng lui về phía sau từng bước, tránh thoát nha hoàn muốn tới nâng hắn. Không nghĩ tới lại thối lui đến trong lòng người phía sau.
“Ta nghĩ nương tử là thẹn thùng, vẫn là để tự tay phu quân ta đưa vào vậy.” Nam âm trầm thấp vẫy lui nha hoàn, khẽ cúi người ôm lấy hắn.
“A!” Đột nhiên bay lên không làm cho Vũ Sinh vội vàng ôm lấy bên cạnh có thể dựa vào gì đó – bả vai người nọ, cũng là tướng công của hắn.
“Xem ra ta cưới được một vật nhỏ thật nhiệt tình a.” Người nọ cách khăn voan chỉ hai người mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2243167/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.