Vũ Sinh theo bản năng dựa sát vào trong lòng người bên cạnh, nhưng người kia thật lâu không có động tác, không cự tuyệt cũng không hưởng ứng.
Dục hoả đốt người Vũ Sinh có chút sốt ruột, cánh tay mảnh khảnh ôm chặt người nọ, cầu xin,“Ôm ta, cầu ngươi, ôm ta một cái, lão gia ~!”
“Ai ~” Sau một tiếng thở dài, Vũ Sinh cảm giác được an ủi, không phải khuôn ngực dày rộng quen thuộc, nhưng bị dục vọng đốt cháy hầu như không còn lý trí phân định là ai với ai.
Ngón tay mảnh khảnh mơn trớn xoa dịu một chút khát vọng,“Ân a ~” Vũ Sinh chịu đựng không được,“Cho ta, cầu ngươi, cầu ngươi……”
Bị dục hoả dày vò Vũ Sinh không có tâm tư chú ý đến ý tưởng của Cửu, hắn chỉ thầm mong nhận được càng nhiều an ủi. Nhắm mắt lại, thân thể lại càng mẫn cảm hơn, dục vọng bị thấp nhiệt vây quanh, hồng mai trước ngực bị linh hoạt đùa bỡn, thân mình mềm mại không tự giác vặn vẹo …….
“Oành!” Cửa mở, cảnh tượng đập vào mắt làm cho Hoắc Ngạn nghĩ là chính mình đang ở trong chi hoả địa ngục, nhưng y không biết chính mình vì cái gì không xông lên đem cái tên hỗn đản làm vấy bẩn bảo bối của y bầm thây vạn đoạn……
“Chi nha” tiếng đóng cửa như là kích thích đến Hoắc Ngạn, y mạnh xông lên đem thân mình chôn giữa hai chân Vũ Sinh bỏ ra, ôm lấy thân thể phiếm hồng mềm mại kia,“Cút –!”
“Cẩn thận!” Cùng với Hoắc Ngạn giận dữ hét là tiếng Trác Anh lo lắng quát to.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2243035/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.