“Ngươi nên làm là hướng ta giải thích chuyện ngày hôm qua như thế nào.” Vấn đề của Hoắc Ngạn làm cho huyết sắc trên mặt Vũ Sinh biến mất hầu như không còn, thân thể cũng không tự chủ trở nên cứng ngắc.
“Ngươi còn nhớ thời khắc vui thích ấy, người mà ngươi kêu là ai không?” Hoắc Ngạn ôn nhu hỏi, nhưng nghe vào trong tai Vũ Sinh lại thành cơn bão táp sắp sửa nổi lên.
“Lão gia, ta, ta……” Vũ Sinh không biết nên trả lời vấn đề của Hoắc Ngạn như thế nào, đêm qua hết thảy hắn không hề ấn tượng.
“Ngươi thích ta không?” Hoắc Ngạn nhịn không được trộm hôn một cái.
Thích? Vũ Sinh không hiểu tại sao Hoắc Ngạn lại đột nhiên hỏi vấn đề này, giật mình nhìn Hoắc Ngạn.
Mút nhẹ đôi cánh hoa phấn nộn kia một chút, Hoắc Ngạn hỏi,“Thích không? Nói cho ta biết, ngươi thích ta.”
Giống như bị mê hoặc, Vũ Sinh điểm đầu,“Ta thích ngươi, rất thích.”
Hoắc Ngạn thật vừa lòng với câu trả lời của Vũ Sinh, thật sâu hôn lên đôi môi mê người kia, bàn tay hạnh kiểm xấu chui vào trong vạt áo Vũ Sinh vuốt ve.
“Đừng, lão gia, nơi này là……” Vũ Sinh bắt được bàn tay to trong vạt áo, thở gấp cự tuyệt.
“Thẹn thùng?” Hoắc Ngạn vẫn bên môi khéo léo hàm duyện,“Được rồi, còn lại chúng ta chờ buổi tối…….”
“Kia, ta đi về trước.” Vũ Sinh không biết Hoắc Ngạn vì cái gì không truy cứu chuyện ngày hôm qua, hơn nữa còn rất vui vẻ. Hắn thuỷ chung không hiểu một người hay thay đổi tính tình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2243031/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.