“Là ngươi bức ta!” Sau đó là nụ hôn kịch liệt.
Ta ý đồ né tránh, lại đổi lấy càng sâu cưỡng ép. Này tính cái gì? Vừa đấm vừa xoa sao? Ôn nhu dụ hống bất thành sẽ bạo lực giữ lấy? Có phải tối nay đem thân mình cho ngươi, ta liền đổi lấy được tự do hay không?
Ta thả lỏng thân thể, mặc gã làm. Trước khi hừng đông rốt cuộc gã mới chịu rời khỏi cơ thể ta,“Nếu không muốn làm nữa, hãy để ta đi!” Ta khàn khàn mở miệng.
Hai mắt Trác Anh đỏ đậm, không biết là bởi vì một đêm không ngủ hay là bị ta chọc giận.“Thế nhân đều nói ‘Một ngày vợ chồng trăm ngày ân ái’, ngươi hiện tại ngay cả giường của ta cũng chưa bước xuống, đã nghĩ muốn rời khỏi ta?”
“Thế nhân cũng nói ‘Con hát vô tình, kỹ nữ vô nghĩa’, ta chỉ là một cửu vọng nô được người chuộc ra từ Nam Phong quán, chúng ta không phải vợ chồng!” Lời nói của ta làm bị thương gã cũng làm chính mình bị thương. Thân phận Cửu vọng nô là vết sẹo vĩnh viễn không thể xoá đi trên người ta, lần này ta muốn tự mình xé mở vết sẹo này chỉ vì có thể rời đi gã.
“Vì rời đi ta mà không tiếc đánh vào chỗ đau của mình, xem ra ngươi thật sự rất chán ghét ta!” Trác Anh xoay người ăn mặc chỉnh tề, sau đó mang nước tới rửa sạch một thân dấu vết sau hoan ái cho ta.
Ai đều không mở miệng nói chuyện, trong phòng chỉ có tiếng nước bì bõm mà thôi. Đợi đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2242960/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.