“Sẽ bị người nhìn thấy!”
Trác Anh cương một chút, lập tức,“Đi theo ta!”
“Đi nơi nào?” Ta hỏi có chút không tình nguyện, nhưng mà bước chân cũng không chậm.
“Huyện nha.” Xem ra Trác Anh rất sốt ruột, bởi vì ta phải chạy mới có thể đuổi kịp gã.
Ta không thể không hỏi gã,“Đi vào trong đó làm cái gì?”
“Làm chuyện mà để sau này ta có thể quang minh chính đại thân ngươi!” Trác Anh vừa đi vừa ở trên gương mặt ta lưu lại một nụ hôn.
Ta lấy tay che nơi Trác Anh vừa mới hôn qua, ở nơi mà tuỳ thời đều có người đi qua mà hôn ta, gã còn chưa đủ quang minh chính đại sao?
Ta cứ nghĩ người có quyền thế ngập trời là Hoắc Ngạn, thì ra Trác Anh cũng không kém cỏi chút nào, chỉ dùng thời gian uống một chén trà nhỏ, Trác Anh đã làm cho ta thoát ly nô tịch, ký hôn thư. Từ nay về sau ta chính là Túc Quỳnh, thê tử của Trác Anh.
Ra khỏi huyện nha,“Hiện tại, ngươi đã là thê tử của ta!” Trác Anh vui vẻ ôm thắt lưng của ta, cúi đầu ở bên tai ta nói,“Kế tiếp là phải chuẩn bị một toà nhà, sau đó ta muốn đường đường chính chính nghênh đón ngươi vào cửa.”
Ta không nói gì, mỉm cười mặc gã ôm. Cái gì sợ hãi, bất an; cái gì liêm sỉ, e lệ, hết thảy không còn trọng yếu, lúc này ta như là thuyền vào cảng, rốt cuộc đã tìm được bến đỗ.
Trác Anh là người nói là làm, cho nên rất nhanh chúng ta liền đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-nam-the/2242948/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.