Hạ Úc Thanh xách theo túi đựng quần áo, đi vào thang máy.
Người đứng bên cạnh đã thay bộ đồ ở nhà thành một bộ đồ thoải mái với áo sơ mi trắng và quần dài màu xám, ánh đèn trong thang mang một màu trắng không thật, rọi lên người anh cũng tạo ra một cảm giác lành lạnh không chân thực như thế.
Hạ Úc Thanh nhìn vào vách tường trong thang, ánh mắt lần lượt lướt qua cái cằm, đôi môi, sống mũi của bóng dáng phản chiếu trên đó… Lúc sắp chạm phải đôi mắt, cô vội vàng lặng lẽ dời tầm mắt đi.
Cửa thang máy mở ra, Lục Tây Lăng bước ra ngoài, bước chân nhanh hơn hẳn ngày thường, nếu cô không có đôi chân dài, thì có lẽ phải chạy bước nhỏ mới đuổi theo kịp.
“Chú Lục!”
Lục Tây Lăng thoáng dừng bước, quay đầu lại nhìn.
Hạ Úc Thanh tăng tốc đi đến cạnh anh, vừa nãy lúc mới ra khỏi cửa đã nghĩ sẵn trong đầu rồi, nhất định cô phải tranh thủ nói ra luôn, “Cháu có lời này muốn nói với chú.”
Lục Tây Lăng không nói “Cô nói đi!”, nhưng anh thả chậm bước chân, biểu đạt ý tương tự.
Hạ Úc Thanh sóng vai cùng anh, vừa đi vừa nói: “Thỉnh thoảng suy nghĩ của cháu không đủ tỉ mỉ, có bạn cũng từng bảo với cháu, cháu giống như một động cơ vĩnh cửu, “năng lượng tràn trề” một cách thái quá, sẽ mang đến áp lực cho người bên cạnh…”
“Ai nói?”
“Thì… có mấy bạn học cùng. Cái này không quan trọng, chú nghe cháu nói hết trước đã.”
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoang-tuoc/2665965/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.